Cách mạng tháng Tám thành công, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (DCCH) vừa ra đời đã gặp rất nhiều khó khăn đe dọa trực tiếp đến nền độc lập và chính quyền non trẻ. Tình hình thực tiễn của đất nước khi đó, việc triệu tập quốc dân đại hội để cho toàn dân tham gia vào công cuộc củng cố nền độc lập và chống ngoại xâm là rất cần thiết. Vì vậy, trong một trong sáu nhiệm vụ cấp bách mà chính phủ đề ra là phải “tổ chức càng sớm càng hay TỔNG TUYỂN CỬ với chế độ phổ thông đầu phiếu. Tất cả công dân trai gái mười tám tuổi đều có quyền ứng cử và bầu cử, không phân biệt giàu, nghèo, tôn giáo, dòng giống…”. Với thiện chí hòa bình, không muốn đối đầu với nhiều kẻ thù cùng một lúc, Chính phủ Việt Nam DCCH đã thi nhiều chính sách ngoại giao khôn khéo, một trong các đối sách đó là chấp nhận lùi ngày tổng tuyển cử 2 tuần so với ngày đã định theo yêu sách của Tưởng Giới Thạch.